J This translation of “Movements and Currents in Nineteenth-Century British Thought” by Julia Duong and the Coupofy.com team originally appeared on coupofy.com,]

Kể từ những năm 1830, các người theo chủ nghĩa Victoria đã xác định phản đối một số xu hướng, khuynh hướng, các phong trào, hoặc các tổ chức trường phái tư tưởng Victoria. Dưới đây là một số trong số :

1. Chủ nghĩa tiến bộ vs Bảo thủ

Thuở đầu của triều đại Victoria, John Stuart Mill cho rằng ý nghĩ của người Anh đương đại chia thành các trường phái cấp tiến và bảo thủ bắt nguồn từ Jeremy Bentham và Samuel Taylor Coleridge. Dưới sự chỉ dẫn của Mill, nhà phê bình hiện đại đã xác định được những người theo từng dòng hoặc bên.

Cấp tiến, đảng Tự do, hoặc duy lý: James Mill (cha của Mill), Mill – John Bright

Đảng Bảo thủ, Đảng Bảo thủ, hoặc phản động: Carlyle, Disraeli, Pugin, Newman, Arnold, Ruskin, Morris

2. Phái tiến bộ triệt để vs Tory triệt để vs Bảo thủ

Một thiếu sót trên trường chính trị thừa nhận rằng các điều khoản, tự do, cấp tiến, và bảo thủ để trị trung bình khác nhau trong thế kỷ XX hơn họ đã làm trong lần cuối cùng.

Cấp tiến, đảng Tự do, hoặc duy lý: James Mill (cha của Mill), JS Mill, Thomson, Bradlaugh, John Bright. Tín ngưỡng đặc trưng: middle-class sợ sự can thiệp của chính phủ, sự nhấn mạnh vào quyền tự do hành động. Trong bối cảnh chính trị hiện thời phong trào cánh tả cực đoan lần này từ đầu thế kỷ XIX sẽ được coi là phản động, chủ nghỉa cực đoan.

Gốc Tory, Christian chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa Marx: Carlyle, Arnold, Ruskin, Morris. Tín ngưỡng đặc trưng: cần có chính phủ trung ương mạnh, phúc lợi hay nhà nước can thiệp; chống mâu thuẩn giữa quý tộc đối với tầng lớp trung lưu.

Đảng Bảo thủ, Đảng Bảo thủ, hoặc phản động: Carlyle, Disraeli, Pugin, Newman, Keble, Pusey, Hopkins tín ngưỡng đặc trưng: tầng lớp quý tộc ủng hộ, sự hồi sinh thời trung cổ, thứ bậc xã hội, được thành lập (hoặc chính thức) quốc giáo.

3. Hebrew vs người Hy lạp (hay đạo đức vs. thẩm mỹ)

Sử dụng sự phản đối của một cảm xúc, theo trào lưu (hay khắt khe) Tin Lành Matthew Arnold của một trường Hellenic ưu tú, một loạt các học giả-nhà phê bình, trong đó Graham Hough và David DeLaura là quan trọng nhất, đã đề xuất các loại sau đây của các phe đối lập:

Người Do Thái: Ruskin, Carlyle, Dickens, Eliot, bà Gaskell, các Brownings. Hình thức đặc trưng: chế độ ngôn sứ, phản đối xã hội, tự truyện nhấn mạnh chuyển đổi, dày đặc, hình ảnh thường kỳ cục và tương tự, hiện đại, thường chống đối với các đối tượng trung lưu.

Người Hy Lạp: Newman, Arnold, DG Rossetti, Swinburne, Pater, Wilde. Hình thức đặc trưng: xin hiện tượng đa đoan, nhấn mạnh vào sự rõ ràng, sử dụng nhiều hơn các thần thoại cổ điển, phiên bản thế tục của những ý niệm Tractarian dự trữ.

4. Các tín ngưỡng vs Vô Tín Ngưỡng

Chính thống tín hữu: Newman, Keble, Ruskin (đi đầu), C. Rossetti, EB Browning, MacDonald, Hopkins

Mang phong cách riêng, các tín hữu không chính thống – thường Kitô giáo tự do (?) Dickens, MacDonald, Ruskin (sau 1870), Tennyson, R. Browning

Vô Tín Ngưỡng: Bentham, Mill, Carlyle, Darwin, Huxley, Clough, Arnold, Ruskin (cuối năm 1850 thông qua năm 1860), DG Rossetti, Morris, Swinburne, Hardy, Eliot, Thomson

Bài đọc được đề nghị xem qua

Buckley, J. H. The Victorian Temper: A Study in Literary Culture. Cambridge: Harvard UP, 1964.

DeLaura, David J. Hebrew and Hellene in Victorian England: Newman, Arnold, and Pater. Austin: U of Texas P, 1969.

Houghton, Walter E. The Victorian Frame of Mind, 1830-1870. New Haven: Yale UP, [c. 1956].

Johnson, E. D. H. The Alien Vision of Victorian Poetry. Princeon: Princeton UP, 1952.

Mill, John Stuart. "Bentham" và "Coleridge," Tự truyện và nhưng ghi chép khác. Ed. Jack Stillinger. Boston: Houghton Mifflin, 1969. Chình thức phát hành trong 1838-1840 The London and Westminster Review.


Created 16 June 2015 [Thay đổi lần cuối ngày 02 tháng tám năm 2009]